Ăn bún chả ở Hà Nội là rất dễ được thấy cái quyến rũ này toát lên từ những sợi bún mỏng, những gắp chả con, những bát nước chấm ngòn ngọt, mặn mặn, chua chua và mùi khói chả thơm bốc lên thật hấp dẫn.Hàng bún chả nào trên cả đất nước này mà không có tất cả những hương vị ấy, nhưng ở Hà Nội vẫn là đặc sắc hơn.
Hà Nội là một nơi hội tụ. Hội tụ cả những cái ngàn xưa và cái hôm nay. Những con người Việt Nam từ Nam chí Bắc, ai lại chẳng đã qua Hà Nội một lần trong cuộc đời mình, dù không đến với Hà Nội trong thực tế cũng đến với Hà Nội trong mơ. Đến trong mơ là tưởng tượng Hà Nội qua màu sương của quá khứ lịch sử, hoặc trong hi vọng của chính mình.
Hà Nội đông vui tấp nập, Hà Nội thanh lịch, ngon lành vì chắc chắn những cái gì tiêu biểu nhất, ưu tú nhất cũng phải được tập trung về Hà Nội. Hà Nội có ba mươi sáu phố phường, có đủ những vật phẩm cung cấp cho cuộc sống của tất cả các tầng lớp, thì Hà Nội cũng phải đủ tất cả những hương vị, khẩu vị của mọi vùng mọi xứ. Với những con người lịch lãm, ngày xưa là những kẻ tứ chiến giang hồ, ngày nay là những du khách đã được dạo gót trên mọi miền đất nước, những người ấy mỗi khi về Hà Nội, chỉ đến với những cửa hàng – hay gánh hàng thực phẩm, là như được sống lại với tất cả những kỷ niệm quê hương. Cái ngon ở Hà Nội hình như là dào dạt những hương vị quê hương. Cái ngon ở Hà Nội hình như là dạt dào những hương vị hồn quê ấy.
Bún riêu cua Hà Nội
Vào chợ Đồng Xuân, ăn một bát bún mọc, sao tôi nhớ đến bún mọc của xứ Nghệ vô cùng, ăn một bát bún riêu, tôi lại nhớ đến bún riêu ở Hải Dương tha thiết. Cũng như sợi bún hoặc sợi bánh đúc, cũng như là ra sống rau thơm tương tự, những bát nước dùng lúc mặn, lúc nhạt như thế, nhưng vẫn thấy những gì trùng hợp lưư luyến và những gì hơi khang khác để rời ra được tất cả những vị vừa gần gũi, vừa xa xôi. Ăn như thế đúng là thấy ngon, ngon vì được tự thấy mình lịch lãm và từng trải khác thường… Tôi không nghĩ rằng mỗi khi ngồi xuống bên cửa hay bên ghế hàng ăn, người nào cũng vừa ăn, vừa suy tư, nghiền ngẫm; nhưng tôi dám đả bảo rằng bất kì ai đó cũng bỗng thoáng có một phút giây triết lí, về cái món ăn mình đang thưởng thức. Ừ, vì nó giống cái mùi, cái vị quen thuộc của xứ quê mình, nhưng lại có cái phần gì hơi mới lạ. Cái phần mới ấy không sao phân tích nổi, nhưng lại rất dễ nhận ra. Đó là một sự quyến rũ rất Hà Nội, càng quyến rũ, càng ngon, càng đắc ý. Ăn bún chả ở Hà Nội là rất dễ được thấy cái quyến rũ này toát lên từ những sợi bún mỏng, những gắp chả con, những bát nước chấm ngòn ngọt, mặn mặn, chua chua và mùi khói chả thơm bốc lên thật hấp dẫn.Hàng bún chả nào trên cả đất nước này mà không có tất cả những hương vị ấy, nhưng ở Hà Nội vẫn là đặc sắc hơn. Có lẽ vì trong màu xanh của rau, màu trắng của bín, màu vàng của nước, màu mỡ của khói… có thêm cái hồn hội tụ của tất cả quê hương. Thật không lấy làm lạ.. Cái ngon của Hà Nội thường kèm theo cái nhớ. Những người nào đã có dịp đi qua hay sống ở Hà Nội một thời gian dài ngắn mới có được cái nhớ và cái ngon này..
(Sưu tầm)